1.[z-qhx] (H) [qhx] (H) [xhds] (H) [stls] (H) [tacs] (H) [db] (H) [gfv] (H) [news] (H) [TdDcNq] [H] - 2.DOWNLOAD TaiLieu - 3. VUOT TUONG LUA - 4.[Chu Viet] - 5.[Audio] 6.[SuThat] - 7.[Thu doan cs d/v Ton giao] (10.H_mt) (11.H_qh)

mardi 20 mars 2007

LS Lê T.C.Nhân Phát Biểu Truớc Khi Bị Bỏ Tù

LS Lê T.C.Nhân Phát Biểu Truớc Khi Bị Bỏ Tù
3/2007

Tổ chức Nhân Quyền Human Right Watch có nhận xét những vụ bắt bớ những nhà đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền như Linh Mục Nguyễn Văn Lý, Luật sư Nguyễn Văn Đài, Luật sư Lê thị công Nhân… gần đây là tình trạng nhân quyền tồi tệ nhất của CSVN trong hai mươi năm qua.

Sau khi được vào WTO, được hưởng quy chế PNTR và được bỏ ra khỏi danh sách CPC, CSVN đã cho thế giới thấy bộ mặt thật, cai trị nhân dân VN bằng bạo lực. CS đã thành công trong việc dùng tù đày để đe dọa sự nổi dậy dành quyền sống của nhân dân Việt Nam. Luật sư Lê Thị Công, 28 tuổi, phát ngôn nhân của Đảng Thăng Tiến, thành viên Khối 8406, đang bị tù đày, bà đã gởi ra ngoại quốc lời kêu gọi, ước mong báo giới quốc tế cũng như đồng bào ở hải ngoại trên toàn thế giới hãy nói lên tiếng nói nhân quyền một cách mạnh mẽ, để giúp đỡ cho ngưòi dân đang sống trong một đất nước bé nhỏ, nghèo khó, lạc hậu như VN.

Đang sống trong chế độ không luật pháp như CSVN mà Luật Sư Lê Thị Công Nhân đã can đảm, can trường đấu tranh, nói lên tiếng nói cho 80 triệu đồng bào VN. Với tinh thần bất khuất này bà quả là một anh thư của thời đại, xứng đáng là con cháu của Hai Bà Trưng, Bà Triệu.

Trong lúc Bà đang bị giam cầm trong lao tù, chúng ta ở ngoài có bổn phận phải tranh đấu cho họ, cho đồng bào VN. Chúng ta nên lên Quốc Hội HK, đi vào Bộ Ngoại Giao HK, viết cho Toà Bạch Ốc, viết lên mặt báo, vận động với những nhà ngoại giao ở hải ngoại, cho thế giới biết tình trạng nhân quyền tồi tệ hiện nay ở VN để làm áp lực tối đa trả tự do tức khắc cho những nhà đấu tranh này…

Kính mời đồng bào đọc lời phát biểu của Luật sư Lê Thị Công Nhân từ Hà Nội trước khi Bà bị CS bắt bỏ tù:

“Thực sự tôi không thể đoán đuợc việc gì có thể xảy ra đối với tôi. Nhưng tôi khẳng định với tất cả lương tâm, trách nhiệm của mình đối với đất nước Việt Nam và dân tộc VN, tôi sẽ chiến đấu tới cùng cho dù chỉ còn có một mình tôi đấu tranh. Trước hết là để giành lấy nhân quyền cho chính mình và giành lấy quyền tự do cho người VN. Và CSVN đừng có mong chờ bất kỳ một điều gì là thỏa hiệp chứ đừng nói là đầu hàng từ phía tôi. Tôi không thách thức, nhưng nếu CSVN đã quyết tâm thực hiện những hành vi tội ác bằng cách chà đạp lên nhân quyền của người dân Việt Nam và muốn dìm đất nứơc VN trong tăm tối về mặt chính trị, nghèo nàn về mặt kinh tế, lạc hậu về mặt văn hóa, kéo dài cho tới trọn đời con cháu của chúng ta cũng như của chính những người CS thì họ cứ việc hành xử với những gì mà họ có.

Gia đình tôi đã chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất, đó là tôi sẽ bị khởi tố và có thể bi đi tù. Tôi xin khẳng định một lần nữa, đó chưa phải là điều tồi tệ nhất có thể xảy ra …

Tôi đã được sinh ra là một con người thì tôi có đầy đủ nhân quyền cơ bản mà đấng tạo hóa đã ban ra cho tôi và tôi đấu tranh cho dân chủ và nhân quyền cho VN hoàn toàn xuất phát từ niềm tin, từ lương tâm và trách nhiệm của tôi đối với chính tôi, với dân tộc VN và đối với đấng tạo hóa đã sinh ra tôi.

Những gì tôi đã làm được tuy hết sức là nhỏ bé, nhưng nếu như mỗi cá nhân chúng ta đừng thờ ơ, nghĩa là chưa ủng hộ hay ủng hộ rồi mà chưa tham gia hay tham gia rồi mà chưa tích cực, xin hãy mạnh dạng nói lên tiếng nói của mình.

CS đã hết sức thành công trong việc làm cho dân tộc VN sống chìm trong nỗi sợ hãi hàng chục năm trời. Nếu chúng ta đều sợ hãi như vậy thì tôi e rằng chúng ta đã sợ hãi quá mức cần thiết, tù tội cũng chưa phải là điều tồi tệ nhất có thể xảy ra. Tôi không muốn nói mình là một tấm gương, nhưng nếu như tôi có bị tạm thời nhận một nhiệm sở mới hết sức là bất đắc dĩ, đó là nhà tù thì tôi mong rằng các nhiệm sở ở bên ngoài tức là xã hội sẽ có nhiều những người con VN tiếp tục những công việc mà tôi đang làm. Cố nhiên trong nhiệm sở bất đắc dĩ đó tôi sẽ cố gắng hết sức để vẫn tiếp tục công việc truyền bá dân chủ, dân quyền và đấu tranh cho nền dân chủ nhân quyền và tự do cho người dân VN.

Kính thưa các vị khách quốc tế, những gì mà quý vị đã ủng hộ, đã lên tiếng đã thể hiện sự quan tâm và ủng hộ của quý vị cho công cuộc đấu tranh của chúng tôi, thật sự là vô cùng quý báu và xuất phát từ lương tri của quý vị. Tôi có thể nói một cách ngắn gọn là - tôi tri ân quý vị.

Nhà cầm quyền Việt Nam, tôi xin khẳng định với tư cách là một người dân VN bình thường và tôi mong quý vị hiểu được điều đó là CS VN xuất phát từ một nền văn hóa thấp kém, một phương pháp đấu tranh hoàn toàn phi nhân đạo, phân nhân bản và bạo lực để đàn áp, để trấn áp với một mục tiêu hoàn toàn phi đạo lý,vô chính trị và có thể nói là phi pháp. Đó là tịch thu tất cả quyền lãnh đạo đất nước và xã hội vào một nhóm ngưòi nhỏ bé và trường kỳ thực hiện thi hành chế độ độc tài.

Tất cả những điều đó đã tạo nên một tâm lý chủ nhân và họ rất sợ trước những áp lực quốc tế, trước tiếng nói của đất nước văn minh, những tổ chức nhân quyền trên thế giới.

Tại sao họ sợ, họ sợ là vì nơi đó có một sức mạnh rất là lớn trên trường quốc tế mà bản thân của những người Việt nam của chúng tôi ở quốc nội thì không nói được, nhưng ở những nước văn minh và phát triển …tôi rất mong muốn không chỉ trong trường hợp khẩn nguy như hiện nay mà báo giới quốc tế, cũng như những người có đời sống tâm linh trên tòan thế giới hãy nói lên tiếng nói của mình một cách mạnh mẽ, một cách kịp thời để sau này không có những giây phút hối hận rằng chúng ta đã không làm hết sức mình, đã không dùng hết sức mình trong khi chúng ta có thể làm được nhiều hơn để giúp đỡ cho người dân đang sống ở một cái đất nước bé nhỏ, nghèo khó và lạc hậu như VN.

Những người dân đó đã can đảm chấp nhận tất cả những hy sinh về vật chất về an ninh cá nhân để nói lên tiếng nói lương tri của mình, chỉ mong lấy lại những nhân quyền cơ bản nhất của một con người, mà những điều đó đã bị chế độ độc tài CSVN không những đã cướp đi mà còn chà đạp và thủ tiêu hằng chục năm đằng đẳng vừa qua và sẽ còn tiếp tục tùy thuộc vào công cuộc đấu tranh của chúng ta mạnh mẽ và hiệu quả.

Một lần nữa tôi xin khẳng định những sự đàn áp này không làm ảnh hưởng tiêu cực được đến phong trào đấu tranh của khối 8406 của Đảng Thăng Tiến VN.

(Sau một thời gian bị gọi lên công an thẩm vấn, khám xét văn phòng tư gia thì vào lúc 10 giờ sáng 6 Tháng Ba, 2007, sáu công an mặc thường phục đã đến nhà nữ Luật Sư Lê thị Công Nhân đọc lệnh bắt giam bốn tháng để điều tra và khởi tố về tội gọi là tuyên truyền chống phá nhà nước Cộng Hòa xã Hội Chủ Nghĩa VN. Theo luật của CSVN, thời gian giam giữ này có thể kéo dài tới 16 tháng mà không cần xét xử.)

TUYẾT MAI ghi

- SỰ THẬT VỀ VIỆC BÃI BỎ NGHỊ ĐỊNH 31/CP NGÀY 14.4.1997
- Phát biểu của ls Le thi Công Nhân nhân dịp có cuộc biểu tình ở USA phản đối cs đàn áp Lm Lý (audio)
- bai viet - Phát-biểu của Nguyễn Khác Toàn và LS Lê Thị Công Nhân bis (đầy đủ)

- * Luật lệ cs : vi phạm hiến pháp, công ước quốc tế...

mercredi 14 mars 2007

SỰ THẬT VỀ VIỆC BÃI BỎ NGHỊ ĐỊNH 31/CP NGÀY 14.4.1997

SỰ THẬT VỀ VIỆC BÃI BỎ NGHỊ ĐỊNH 31/CP NGÀY 14.4.1997


Ls Lê Thị Công Nhân – 11-11-2006

Hiện nay, giới làm nghề luật tại Việt Nam, những người quan tâm đến tình hình đấu tranh dân chủ của Việt Nam, và ngay cả một số ít trong những người đang trực tiếp đấu tranh Dân chủ cho Việt Nam hiện thời đang vui mừng trước thông tin về việc nhà cầm quyền cộng sản sắp hủy bỏ Nghị định 31/CP do ông Võ Văn Kiệt ký ngày 14-4-1997.

Nghị định này có tên gọi đầy đủ là Nghị định của Chính phủ số 31/CP ngày 14 tháng 4 năm 1997 ban hành Quy chế quản chế Hành chính, sau đây gọi tắt là NĐ31. Đây là Nghị định được áp dụng đối với những người có hành vi vi phạm pháp luật xâm phạm đến an ninh quốc gia được quy định tại Chương I phần các tội phạm của Bộ luật hình sự nhưng “chưa đến mức truy cứu trách nhiệm hình sự” (điều 2). Đây là một trong những văn bản pháp luật được coi là hữu hiệu nhất để nhà cầm quyền Việt Nam đàn áp phong trào đấu tranh Dân chủ trong Nước kể từ khi nó được ra đời cho đến nay. Vì, NĐ31 này gần như được lập ra chỉ để áp dụng cho một loại đối tượng duy nhất là các nhà đấu tranh dân chủ ôn hòa bất bạo động, dùng tiếng nói lương tâm và hiểu biết của mình để đòi tự do, nhân quyền và một nền chính trị văn minh đa nguyên cho Việt Nam.

Trong quá khứ, cũng như hiện tại, nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam vẫn luôn chụp cho những người đấu tranh dân chủ cái mũ “xâm phạm an ninh quốc gia” hoặc “liên quan đến an ninh quốc gia” với những “tội danh” như : chống đối chính sách, tuyên truyền phản cách mạng, lợi dụng dân chủ, phá hoại chính sách đoàn kết, gây rối trị an, xúc phạm lãnh tụ, v.v…, để từ đó thực hiện những việc đàn áp, như : bắt bớ, thẩm vấn, ép buộc công ty/tổ chức nơi những người đấu tranh này làm việc đuổi việc họ, kết án là tội phạm hình sự rồi bỏ tù, quản chế họ…v.v…. Và như chúng ta đều biết, biện pháp quản chế là một trong những biện pháp bị lạm dụng nhiều nhất và tùy tiện nhất so với những biện pháp khác để đàn áp những người đấu tranh dân chủ.

Quản chế được nhà cầm quyền Việt Nam quy định là một biện pháp Hành chính mà thôi !?!? Tức là không cần phải khởi tố và xét xử vụ án như là đối với một vụ án chính thức, mà nhà cầm quyền vẫn có thể áp dụng ngay biện pháp “bỏ tù tại gia” từ 6 tháng đến 2 năm (điều 1) đối với cá nhân đã bị chụp mũ là “xâm phạm an ninh quốc gia”. Điều kinh khủng nhất và cũng là tăm tối nhất của NĐ31 chính là nội dung “chưa đến mức truy cứu trách nhiệm hình sự”. nhà cầm quyền quy định như vậy, nhưng lại không hề nói rõ như thế nào là “chưa đến mức truy cứu trách nhiệm hình sự”. Sự thiếu sót này hoàn toàn do cố ý nhằm tạo điều kiện áp dụng trong bất kỳ trường hợp nào với bất kỳ cá nhân nào mà nhà cầm quyền thấy rằng cần phải trừng trị người đó với tội danh có nội dung “xâm phạm đến an ninh quốc gia”, nhưng cố kiếm cũng không ra nổi một bằng chứng buộc tội nào, hoặc cũng có thể do nhà cầm quyền e sợ một thế lực hoặc dư luận nào đó mà không thể đưa người này ra để buộc tội. Vì vậy, quản chế hành chính đã được ưu tiên lựa chọn áp dụng cho những người này, vì nhà cầm quyền CSVN thấy không nên / không thể xét xử đối tượng một cách công khai !!!

Cũng vì quy định mơ hồ như vậy mà đã có rất nhiều những người đấu tranh dân chủ ôn hòa bất bạo động bị áp dụng quyết định quản chế hành chính và bị cưỡng chế phải sống trong cảnh tù đày tại gia trong suốt những năm qua.

Và khi bị quản chế như vậy, nạn nhân sẽ phải sống trong cảnh đi đâu cũng “phải có lý do chính đáng” và phải làm đơn xin phép và phải đợi có được sự chấp thuận của nhà cầm quyền bằng một “giấy phép” (điều 17). Quy định nghe ra có vẻ rất kỹ và chi tiết như vậy, nhưng đó chỉ là quy định cho phía người bị áp dụng quyết định mà thôi. Còn về phía cơ quan công quyền, là phía “có quyền ra quyết định” và “cấp giấy phép” thì tìm mỏi mắt trong NĐ31 cũng không thấy một điều nào nói như thế nào là lý do chính đáng và những trường hợp nào thì được cấp giấy phép và trường hợp nào không.

Quy định chỉ chặt chẽ một chiều cho phía đối tượng bị áp dụng như vậy vì tinh thần làm luật đã được thiết lập trên cơ sở là luật phục vụ cho quyền lợi và sự tùy tiện của nhà cầm quyền chứ không phải cho dân sinh.

Đọc đến đây, quý vị sẽ thắc mắc sao chưa thấy mối liên hệ giữa tiêu đề của bài viết với nội dung của nó, vì ở trên mới chỉ thấy phân tích nội dung cơ bản của NĐ31 mà thôi.

Vấn đề chính là ở chỗ, ngày 5 tháng 9 năm 2006 vừa qua, nhà cầm quyền Việt Nam trong phiên họp thường kỳ tháng 8 năm 2006 đã ra Nghị quyết số 22/NQ-CP gây xôn xao dư luận trong và ngoài Nước, người Việt cũng như người nước ngoài, cũng bởi vì cái khoản 5 của nó, ghi rằng :

“5. Chính phủ đã nghe Bộ trưởng Bộ Tư pháp trình về việc bãi bỏ biện pháp quản chế hành chính và hủy bỏ Nghị định số 31/CP ngày 14 tháng 4 năm 1997 của Chính phủ về quản chế hành chính.

Chính phủ thống nhất, trong điều kiện xây dựng Nhà nước pháp quyền Việt Nam Xã hội chủ nghĩa và hội nhập quốc tế, thực hiện cải cách tư pháp hiện nay thì việc bãi bỏ biện pháp quản chế hành chính và hủy bỏ Nghị định số 31/CP về quản chế hành chính là cần thiết. Để có cơ sở pháp lý cho việc thực hiện, giao Bộ trưởng Bộ Tư pháp, thừa ủy quyền của Thủ tướng Chính phủ, thay mặt Chính phủ trình Ủy ban Thường vụ Quốc hội ban hành Nghị quyết về việc hủy bỏ hoặc đình chỉ áp dụng một số điều, khoản liên quan đến quản chế hành chính của Pháp lệnh Xử lý vi phạm hành chính năm 2002, trên cơ sở đó huỷ bỏ Nghị định số 31/CP về quản chế hành chính.”

Có lẽ không cần phải nói nhiều rằng nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam đã có những việc làm tiến bộ nhất định nhằm sửa chữa những sai lầm do chính họ tạo ra trước đây !?!?, như trong khoản 5 nêu trên, là “xây dựng Nhà nước pháp quyền Việt Nam Xã hội Chủ nghĩa và hội nhập quốc tế, thực hiện cải cách tư pháp thì việc bãi bỏ biện pháp quản chế hành chính và hủy bỏ Nghị định 31/CP về quản chế hành chính là cần thiết.”

Nhưng họ có thật tâm muốn làm như vậy không ?

Xin thưa rằng không, đơn giản là vì, việc sẽ hủy bỏ Nghị định 31/CP thật sự không hề có nhiều ý nghĩa như nhà cầm quyền Việt Nam vẫn đang tuyên truyền để đánh lạc hướng dư luận. Vì, từ rất lâu rồi NĐ31 này không còn được áp dụng nữa, mà chính xác là từ ngày 01 tháng 10 năm 2002 khi Pháp lệnh Xử lý Vi phạm Hành chính 2002 có hiệu lực thi hành.

Như tất cả chúng ta đều biết, Pháp lệnh có hiệu lực rất cao, chỉ sau Hiến pháp và Luật. Còn về nguyên tắc áp dụng, thì nguyên tắc về thời gian là, nếu 2 hoặc nhiều văn bản luật điều chỉnh về cùng một vấn đề thì văn bản nào ra đời sau sẽ có hiệu lực áp dụng. Do đó, Pháp lệnh Xử lý Vi phạm Hành chính vừa là văn bản ở cấp cao hơn vừa ra đời sau so với NĐ31. Vấn đề là toàn bộ quy định về quản chế hành chính của NĐ31/CP đã được đã được đưa vào Pháp lệnh 2002 một cách “êm ái hơn, gọn gàng hơn và sắc bén hơn” mà vẫn bảo toàn đầy đủ tất cả những nội dung đáng lên án của NĐ31/CP. Cụ thể là các điều trong Pháp lệnh bao trùm toàn bộ NĐ31 gồm những điều sau :

- Điều 6, khoản 2 ghi “Đối tượng bị áp dụng các biện pháp xử lý hành chính khác là những người được quy định tại các điều 23, 24, 25, 26 và 27 của Pháp lệnh này.”

- Điều 22 quy định các biện pháp xử lý hành chính khác bao gồm : giáo dục tại xã phường, thị trấn ; đưa vào trường giáo dưỡng, đưa vào cơ sở giáo dục, đưa vào cơ sở chữa bệnh và quản chế hành chính.

- Điều 27 quy định Chủ tịch Ủy ban nhân dân cấp tỉnh quyết định đối với người có hành vi vi phạm pháp luật phương hại đến an ninh quốc gia nhưng chưa đến mức truy cứu trách nhiệm hình sự. Và thời hạn quản chế Hành chính là từ 6 tháng đến 2 năm.

Nội dung về quản chế Hành chính của NĐ31 đã được quy định một cách tinh vi hơn, với giá trị hiệu lực cao hơn khi được đưa vào trong Pháp lệnh. Bên cạnh đó thì các biện pháp đưa vào cơ sở giáo dục (điều 25) và đưa vào cơ sở chữa bệnh (điều 26) cũng đã được đưa vào trong Pháp lệnh mới này với một phạm vi áp dụng rất rộng. Hai biện pháp này cũng là những hình thức đàn áp được nhà cầm quyền Việt Nam áp dụng khá phổ biến đối với những người đấu tranh dân chủ. Vì cơ sở giáo dục ở đây chính là một trại giam trá hình, mặc dù chúng cũng có tác dụng giáo dục nhất định đối với những kẻ xấu, nhưng trong thực tế bị nhà cầm quyền lạm dụng không ít để đàn áp những người bất đồng chính kiến. Còn đối tượng bị áp dụng biện pháp đưa vào cơ sở chữa bệnh quy định trong Pháp lệnh là người nghiện ma túy và bán dâm (khoản 2 điều 26 Pháp lệnh), nhưng trong thực tế nhà cầm quyền Việt Nam vẫn thường dùng thủ đoạn rêu rao một số người bất đồng chính kiến là mắc bệnh tâm thần và cưỡng chế đưa họ vào các bệnh viện tâm thần nhằm mục đích thâm độc là hãm hại những người này làm cho họ không bệnh cũng thành bệnh.

Vì vậy, nếu nhà cầm quyền Việt Nam nói rằng “việc bãi bỏ biện pháp quản chế hành chính và hủy bỏ NĐ 31/CP về quản chế hành chính là cần thiết” thì họ phải thật sự hủy bỏ tất cả các quy định pháp luật liên quan đến quản chế hành chính, chứ không thể nào lại chỉ là bãi bỏ một nghị định mà cái nghị định đó đã “chết” từ lâu rồi !!!

Sự thật thì nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam chỉ làm một việc đơn giản là cho NĐ 31/CP ngày 14-4-1997 “chết một lần nữa” mà thôi. Còn mục đích thật sự của họ là thế nào thì ai cũng đã rõ. Hiện nay, Pháp lệnh Xử lý Vi phạm Hành chính 2002, Nghị định 38/CP ngày 18 tháng 3 năm 2005 về việc tập hợp đông người và Nghị định 56/CP về văn hóa và thông tin vừa mới ra đời ngày 6 tháng 6 năm 2006, còn tinh vi hơn và đang còn có hiệu lực đầy đủ và ghê gớm trong việc đàn áp các nhà đấu tranh dân chủ dũng cảm nói lên bất đồng chính kiến của mình và những hiện trạng tiêu cực của xã hội do sự độc tài của Đảng cộng sản gây ra. Và biện pháp quản chế, cái tên gọi mỹ miều của việc bắt bỏ tù tại gia, vẫn hoàn toàn còn đầy đủ hiệu lực của nó trong Pháp lệnh xử lý vi phạm hành chính 2002.

Hơn nữa, nếu năm 1991, Quốc hội CSVN đã huỷ bỏ “Lệnh tập trung cải tạo” 1 lệnh kéo dài 3 năm (cho đến năm 1991, có những người bị 5 lệnh liên tiếp phải ở tù 15 năm liền) thì với Pháp lệnh năm 2002, nhà cầm quyền CSVN đã tái lập “Lệnh tập trung cải tạo” này qua việc “đưa vào cơ sở giáo dục từ 6 tháng đến 2 năm và có thể gia hạn một cách tuỳ tiện”.

Vì vậy, các nhà đấu tranh Dân chủ và công luận hãy nhận thức thật đầy đủ và chuẩn xác những chiêu đòn của nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam.

Hà Nội, 11-11-2006

Luật sư Lê Thị Công Nhân

-----
nguon
- Phát biểu của ls Le thi Công Nhân nhân dịp có cuộc biểu tình ở USA phản đối cs đàn áp Lm Lý (audio)
- Vết nhơ của giới trí thức VN : Luật sư đoàn Hà Nội
- gs NCKet_Hoi thao va tuong trinh ve Nhan quyen o VN truoc to chuc quoc te tai Oslo Nauy

-----
Phải hủy bỏ điều 88 Bộ Luật Hình Sự !
Nghị Ðịnh 31
PHÁP LỆNH XỬ LÝ VI PHẠM HÀNH CHÍNH 2002

Thư gởi chị Lê thị Công Nhân

Thư gởi chị Lê thị Công Nhân

Caubay

Lời thưa:
Gần đây khi đọc tin về sự gia tăng đàn áp các người yêu tự do dân chủ của nhà cầm quyền CSVN, đặc biệt về việc bỏ tù chị Lê thị Công Nhân, một người phụ nữ nhỏ bé, tôi đã nhiều lần định viết ý kiến trên các mạng internet để ủng hộ chị. Tuy vậy tôi viết rồi lại xoá vì thấy ý kiến ngắn ngủi không nói hết lòng kính trọng, thuơng yêu, ngưỡng mộ của tôi đối với chị. Tôi mạo muội viết thư này gởi đến chị thông qua các diễn đàn. Dù biết chị đang ở trong tù nhưng tôi hy vọng chị sẽ đọc được. Lá thư này tôi cũng mong được gởi đến các bạn trẻ, đặc biệt ở trong nước như một lời tâm sự.

Tôi cũng ghi nhận việc làm, nếu không nói là cám ơn, báo Công An TP HCM đã đăng tin về việc bỏ tù anh Nguyễn văn Đài và chị Lê thị Công Nhân mới đây. Sỡ dĩ nói là “cám ơn” vì qua nội dung bài báo này, độc giả không tìm thấy lý lẽ sự sai quấy của ai ngoài nhà cầm quyền và đáng nói hơn hết, đã giúp dân chúng trong nước biết về anh Nguyễn văn Đài, chị Lê thị Công Nhân, linh mục Nguyễn văn Lý là ai, họ đã và đang làm gì.



Thư kính gởi chị Lê thị Công Nhân.

Chị Công Nhân yêu quý,

Lê Thị Công Nhân
Nguồn: DCVOnline
--------------------------------------------------------------------------------

Xin cho phép tôi được gọi chị như thế vì đó cũng như những gì tôi viết trong thư này đều xuất phát tự đáy lòng của tôi, một người lớn hơn chị một thế hệ và ớ cách chị nửa vòng trái đất. Trên đời này có lẽ chị là người phụ nữ, ngoài mẹ, vợ, chị em và con gái của tôi, đã đem lại trong tôi lòng kính phục, yêu mến nhất, dù tôi chưa hề gặp.

Từ lâu đã có nhiều tác giả viết thư cho các người có quyền hành, có trách nhiệm trực tiếp với tình trạng hiện tại của đất nước như thư gới các ông Nông đức Mạnh, Võ văn Kiệt, Nguyễn tấn Dũng, ... thậm chí có thư cho ông Hồ chí Minh; nhưng hình như tất cả các thư đó đều không được đọc, hoặc giả có được đọc thì cũng không tác động gì tới não bộ của những người này. Có lẽ họ đã viết thư cho những người có lỗ tai trâu, hay ngược lại, cho những con trâu có lỗ tai người. Tôi đang viết cho chị với niềm hãnh diện, tin tưởng rằng những dòng tôi viết sẽ được người nhận chia sẻ, thông cảm và qua đó hy vọng góp một ngọn lửa nhỏ nhoi để sưởi ấm tinh thần và thể xác của chị. Tôi viết thế vì chị đang ở trong nhà tù của một chế độ có bề dày kinh nghiệm trấn áp tinh vi và dã man nhất trong lịch sử loài người.

Tôi được biết chị qua phong trào đấu tranh cho dân chủ cho nước nhà. Những gì chị làm, những gì chị viết đã nói lên tấm lòng yêu chuộng tự do và công lý rất thiết tha. Tôi tin rằng sự can đảm của chị và tấm lòng hy sinh cho dân tộc đã tác động đến cho rất nhiều người, nhất là các bạn trẻ. Nó đã khơi dậy trong lòng tôi niềm tin rất mãnh liệt. Vì sao tôi mạnh dạn nói như thế? Vì chị với vóc dáng yếu đuối, mảnh mai của người phụ nữ, chị lại lớn lên hoàn toàn trong cái chế độ Cộng sản, nhận sự giáo dục, thật ra là nhồi sọ từ tấm bé do một hệ thống tuyên truyền rất tinh vi, đồ sộ, mà đã nhận ra và can đảm nói lên tiếng nói của lương tâm bất chấp mọi sự đe doạ, khủng bố. So sánh với những người tranh đấu cho dân chủ lớn lên từ miền Nam tự do, hay được đi ra khắp thế giới có cơ hội hấp thụ tư tưởng văn minh của nhân loại, sự nhận thức của chị trong một môi trường như thế đã nhân sự kính phục, trân trọng, tin tưởng, vui mừng, phấn khởi trong lòng tôi gấp bội. Tôi thường có cảm xúc như thế khi biết được những người, nhất là các bạn trẻ lớn lên trong chế độ cộng sản, đặc biệt là các bạn từ miền Bắc, đứng lên tranh đấu cho dân chủ. Một ví dụ rất cụ thể là khi biết về một nhóm các bạn trẻ ra đi từ miền Bắc bên Ba Lan, thành lập báo Đàn chim Việt để gióng lên tiếng nói dân chủ; tôi đã rất đổi vui mừng và có viết ý kiến đại khái “...lịch sử đất nươc ta khi gặp cơn nguy biến thường xuất hiện những người con đáng yêu như thế”. Đối với các bạn ở báo Đàn chim Việt hay bất cứ tổ chức đấu tranh ở hải ngoại nào khác (*), việc làm của họ, tuy đáng trân trọng, vẫn cần nhiều thời gian thử thách. Riêng với chị, với tôi, ý nghĩa nhóm từ “người con đáng yêu của dân tộc” thật không còn gì chính xác hơn.

Tôi đã nghe, đọc, xúc động và mong cám ơn chị về các phát biểu sau:


“...Một lần nữa tôi xin khẳng định tôi không bao giờ đầu hàng, không bao giờ thỏa hiệp với CSVN cho dù điều tồi tệ nhất có thể xảy đến. Đối với tôi, đi tù chưa phải là điều tồi tệ nhất...”

“...Sống thế nào thì sống, vẫn phải giữ lòng tự trọng và lương tâm của mình... Mà chỉ có lương tâm và lòng tự trọng của tôi nói với tôi rằng không bao giờ đầu hàng”.



Kính thưa chị,

Khi viết những dòng bên trên, tôi đã tự hỏi mình là có quá vội vã, có quá ca tụng chị hay không? Và đặc biệt khi viết như thế, tôi hàm ý rằng chị đã đi vào lịch sử như Bà Trưng, Bà Triệu, Cô Giang, Cô Bắc, tôi có đặt trên vai chị một gánh nặng, một trách nhiệm tâm lý hay không? Tôi tin rằng không vì tôi thấy rằng cho đến phút này chị hoàn toàn xứng đáng như thế, và rõ ràng chị đã xung phong nhận trên vai mình gánh nặng của tổ quốc. Xin chị hãy thanh thản đi con đường mình đã chọn, toàn dân chắc chắn sẽ ủng hộ chị. Mai sau dầu có thế nào, những gì chị ĐÃ cống hiến đã để lại trong lòng tôi sự an tâm khi viết những dòng trên. Một người con gái nhỏ nhắn, không quyền phép, không một tắc sắt trong tay, lại đang sống giữa bạo quyền mà dám hành động thẳng thằn, quang minh chính đại như thế! Những con dân Việt trong và ngoài nước, những bạn trẻ sẽ hướng về chị như một tấm gương, và hơn thế, như một lời tự vấn.

Đồng thời tôi cũng hy vọng rằng những ai biết “yêu nhất, quý nhất là sự trung thực và cũng ghét nhất, giận nhất là sự giả dối” hãy nghiền ngẫm câu này của chị: “...Sống thế nào thì sống, vẫn phải giữ lòng tự trọng và lương tâm của mình...” Rồi ra họ cũng có gia đình, con cái, bạn bè và một lúc nào đó họ cũng sẽ nhận ra ánh mắt nghi ngờ, khinh bỉ của chính thân nhân họ. Suy cho cùng cộng sản cũng là những con người phải không chị?

Kính chị Công Nhân,

Giờ này chị đang ở trong nhà tù cộng sản, có lẽ chị đang phải khốn khổ tranh đấu với mọi thủ đoạn rất đê hèn của bọn người tự xưng là văn minh, dân chủ, mạo xưng là đầy tới của nhân dân; tôi xin để lắng lòng mình cầu nguyện cho chị. Chị có tin rằng giữa đêm khuya nơi xứ người xa xôi có người dân Việt đang nhỏ dòng lệ khi nghĩ về chị, khi viết những dòng này cho chị.

Xin nguyện cầu hồn thiêng sông núi, anh linh của các bậc tiền nhân phù hộ cho chị và tất cả những người đang tranh đấu vì tự do dân chủ khác có đủ sức khoẻ, nghị lực và bình an.

Kính thư,


Caubay

San Diego 11 tháng 3 năm 2007


© DCVOnline

--------------------------------------------------------------------------------
Chú thích của DCVOnline (*): Hầu tránh có sự so sánh với “bất cứ tổ chức đấu tranh ở hải ngoại nào” hay được hiểu là “1 tổ chức đấu tranh ở hải ngoại”, chúng tôi xin trích đoạn Mục đích hoạt động của Đàn Chim Việt:


Báo điện tử Đàn Chim Việt Online (danchimviet.com, DCVOnline) thuộc DCV Inc., một tổ chức truyền thông đại chúng — bất vụ lợi, độc lập — cho người Việt toàn cầu, trụ sở đặt tại New Jersey, Hoa Kỳ.

------

- Phát biểu của ls Le thi Công Nhân nhân dịp có cuộc biểu tình ở USA phản đối cs đàn áp Lm Lý (audio) bai viet
- Vết nhơ của giới trí thức VN : Luật sư đoàn Hà Nội
- gs NCKet_Hoi thao va tuong trinh ve Nhan quyen o VN truoc to chuc quoc te tai Oslo Nauy