Nghị Quyết 1481 lên án tội ác chống nhân loại của các nước cộng sản
HÃY KHÓC CHO CÁC NGƯƠI VÀ CHO CON CHÁU CỦA CÁC NGƯƠI”
LM. Đinh Xuân Long
LỜI DẪN NHẬP:
Vào ngày 26-01-2006, Nghị Vien Âu Châu đã ra Nghị Quyết 1481 lên án tội ác chống nhân loại của các nước cộng sản trên toàn thế giới. Với Nghị Quyết này, Hộï Đồng Châu Âu đã khẳng định rằng việc kết án những tội ác, những vi phạm nhân quyền tại các nước cs toàn trị xưa và nay là điều cần thiết. Bản Nghị Quyết cũng khuyến cáo các nước không CS, đừng vì những quyền lợi riêng tư mà không lên tiếng. Bản Nghị Quyết nhấn mạnh rằng việc lên án này là bổn phận luân lý và lương tâm của mọi người bởi vì cộng đồng nhân loại cần phải chấm dứt ngay lập tức những vi phạm trầm trọïng đang còn xảy ra tại các nước cs còn xót lại, để có thể bảo vệ giá trị nhân quyền, tự do và nhân phẩm của con người. Với Nghị Quyết này, không còn hồ nghi gì nữa là Hội Đồng Châu Âu đã đặt chế độ của các nước CS hiện nay, trong đó có CSVN, ra ngoài vòng pháp luật và chờ ngày đem ra tòa xét xử.
Vấn đề xét xử và công luận các tội phạm xin dành cho lịch sử và cộïng đồng nhân loại. Ở đây chúng ta cần nói đến ý nghĩa của việc lên án. Đức Giáo Hoàng Piô XI vào năm 1937 trong Thông Điệp Divini Redemptoris đã kết án chủ nghĩa cs là tàn ác, vô thần và phản luân lý. Hậu quả khôn lường của chủ nghĩa cs là cản bước tiến của cộng đồng nhân loại hướng về tự do, nhân phẩm và thăng tiến đời sống.
Trong tinh thần đó, ngày 09-02-2006, bốn linh mục tại VN, Chân Tín, Nguyễn Văn Lý, Nguyễn Hữu Giải và Phan Văn Lợi, đại diện cho một số linh mục, đã lên tiếng ủng hộ lập trường chính đáng của Nghị Quyết 1481 này. Vấn đề đặt ra là tại sao Hội Đồng Giám Mục Việt Nam, đại diện cho hàng linh mục, những vị ngôn sứ của sự thật, những chiến sĩ cho công lý và công bằng, lại tiếp tục giữ im lặng. Sự im lặng ở đây không còn là khó hiểu nữa, đây là một sự im lặng “đáng sợ.” Đáng sợ bởi vì các vị ngôn sứ của sự thật đã vì sợ hãi và khiếp nhược mà cam tâm từ chối chức vị ngôn sứ đã được trao phó. Đáng sợ bởi vì bạo lực và hăm dọa đã đè bẹp “thần khí” sức mạnh và sự thật. Phải chăng sự im lăïng này cần phải bị lên án và cảnh báo như Đức Kitô đã cảnh báo dân Do Thái và thành thánh Giêrusalem trên con đường thập tự. Mời bạn hãy cùng tôi nhập cuộc.
Trên đường thương khó Chúa Giêsu đã gặp các phụ nữ thành Giêrusalem khóc thương cho Ngài, Chúa phán: “Hỡi chị em thành Giêrusalem, chớ khóc thương Ta làm chi. Hãy khóc thương cho các ngươi và cho con cháu các ngươi. Vì này đây sẽ tới ngày người ta sẽ nói: ‘Phúc thay những đàn bà hiếm muộn, những lòng dạ không sinh con, những kẻ không cho bú mớm!’ Bấy giờ người ta sẽ nói với núi non: ‘Đổ xuống trên đầu chúng tôi đi!’ và với gò nổng: ‘Phủ lấp chúng tôi đi!’ Vì cây xanh tươi mà người ta còn đối xử như thế, thì cây khô héo sẽ ra sao?” (Luca 23:28-31). Đức Kitô đã cảnh báo một đại họa sẽ đổ xuống trên đầu dân Do Thái bởi vì họ đã từ chối Con Thiên Chúa. Nếu họ không biết ăn năn hối cải, đại họa đó sẽ xảy đến không lường được. Và đại họa đó đã đến vào năm 70 khi quân La Mã tàn phá thành thánh Giêrusalem và bắt đi lưu đày biệt xứ toàn dân Do Thái.
“Chớ khóc thương Ta làm chi!” (Luca 23:28). Đừng khóc thương Thiên Chúa trong nhà thờ. Đừng mủi lòng trước sự khổ nạn của Chúa Kitô. Hãy ra ngoài đối diện với thực trạng xã hội VN và “Hãy khóc thương cho ngươi và cho con cháu các ngươi.” Phải chăng Đức Kitô đang cảnh báo mỗi người chúng ta về một đai họa đã và đang xảy ra cho dân tộc VN. Đại họa đó chính là đảng CSVN đã và đang đưa đất nước và dân tộc đến chỗ diệt vong hoàn toàn. Lịch sử VN đã được viết bằng xương, bằng máu và nước mắt. Nhưng chưa bao giờ trong lịch sử, chỉ trong một giai đoạn ngắn, csVN với bản chất tàn ác phi nhân vô độ đã chất xương của người dân vô tội thành núi, biến máu chảy thành sông và nước mắt thành biển sâu.
Nếu bạn còn nước mắt, hãy khóc thêm nữa đi, khóc cho chính mình, cho gia đình và cho con cháu. Hãy khóc cho vơi đi những tủi hờn câm nín bấy lâu nay!
Trước hết hãy khóc thương cho cha mẹ, ông bà, họ hàng của chúng ta đã chết thảm trong cuộc đấu tố cải cách ruộng đất từ 1952-1956. Hãy khóc cho nửa triệu người có chút ruộng đất, tài sản đã bị chụp mũ “phú nông địa chủ bóc lột nhân dân” và bị kết án tử hình bởi bọn người cs một cách bất công và phi lý. Hãy xót xa cho chính mình khi bị cưỡng bức dưới họng súng phải gọi chính ông bà, cha mẹ, các bậc trưởng thượng bằng “chúng mày” để thõa mãn thú tính của đám người tự xưng “cách mạng.” Phải chăng đây là một đại họa cho dân tộc VN? Cuộc cải cách ruộng đất không những cướp đi tính mạng, tài sản của người dân, nó còn chính thức cáo chung tinh thần gia đình và nền luân thường đạo lý sáng ngời của dân tộc Việt.
Hãy khóc cho anh chị em của chúng ta, hàng triệu người đã bỏ mình cách oan khiên trong cuộc nội chiến tương tàn. Hãy khóc cho những mái đầu xanh, 15, 16 tuổi sinh Bắc nhưng bị cưỡng bức cầm súng vào Nam để rồi chết tức tưởi trên đường vượt Trường Sơn khi mộng ước chưa thành, để thỏa mãn nguyện vọng điên cuồng nhuộm đỏ miền Nam của bắc bộ phủ, những tên nô lệ chính hiệu cho CS Nga và Tàu. Hãy xót xa cho hàng ngàn bạn bè láng giềng đã bị chôn sống và bức tử trong biến cố Mậu Thân. Ngày Tết, ngày thiêng liêng nhất của dân tộc đã bị một lũ người mang danh “giải phóng” biến thành ngày đại họa cho dân tộc. Phải chăng đây là một đại họa cho dân tộc khi tình người, tình dân tộc, ý chí độc lập tự cường và truyền thống đã bị cáo chung?
Hãy khóc cho chính chúng ta, những nạn nhân sau 1975. Hãy khóc cho chúng ta là những kẻ bị cưỡng bức đi vùng kinh tế mới, vật lộn với rừng thiêng nước độc, trong khi những kẻ mang danh giải phóng từ rừng rú, lại về thành phố cưỡng chiếm tài sản của đồng bào. Hãy khóc cho chính chúng ta, nhưng kẻ bị liệt vào hàng ngũ “Mỹ ngụy” bị bắt đi tù cải tạo tập trung. Nếu không chết rũ tù thì khi được trả về chỉ còn lại mắm xương khô, ý chí hầu như bại liệt vì tra tấn, hành hạ và trù dập trong tù. Phải chăng đây là một hình thức lưu đày trong thời đại văn minh mà CSVN đem áp dụng để triệt tiêu hoàn toàn những kẻ nghi ngờ chống đối bạo quyền CS.
Hãy khóc cho chính chúng ta, những công nhân lao động tại các hãng đầu tư ngoại quốc và xí nghiêp quốc doanh. Chúng ta bị ép buộc làm quần quật như con thú, bị đối xử tàn nhẫn, bị sách nhiễu tình dục thường xuyên. Nhưng dù lao động vất vả, chúng ta cũng chỉ có được một đồng lương chết đói đến nỗi chúng ta phải đình công phản đối. Trớ trêu thay,”đảng CSVN, đội tiên phong của giai cấp công nhân, đại biểu trung thành quyền lợi của giai cấp công nhân” lại hùa theo ngoại quốc để bóc lột chính đồng bào của mình. Phải chăng đây là một đại họa cho dân tộc khi CSVN, vì nhu nhược hèn kém, đã cắt đất dâng biển cho Tàu, là những kẻ đại diện cho dân lại cúi đầu ngoan ngoãn trước ngoại bang?
Sau nữa hãy khóc thương cho chính con cháu chúng ta, những bé gái còn măng sữa đã bị bán vào các động nô lệ tình dục bên Miên, Lào, Thái Lan. Hãy khóc cho những cô thiếu nữ mộng còn xanh nhưng lại bị lường gạt bán qua Tàu, Macao, Đại hàn làm điếm. Hãy ngậm ngùi cho những cô gái Việt, vì nghèo đói, phải lấy chồng Đài Loan, ban ngày làm quần quật như đầy tớ, ban đêm phục vụ tình dục cho tất cả mọi người trong nhà. Hãy phẩn nộ vì những cô gái Việt bị đăng rao bán trên internet như một món hàng cho những tên đàn ông ngoại quốc háo sắc xem xét và trả giá như một món đồ.
Phải chăng VN đang trở về thời kỳ nô lệ cổ xưa buôn người bán vật đã từng bị kết án bởi thế giới là man khai và phi nhân. Trong khi cả thế giới lên án tất cả các hình thức nô lệ tình dục, chính quyền CSVN lại cố tình lờ đi. Tại sao vậy? Phải chăng đây là chính sách của đảng, hòa nhịp với việc thả lỏng các tệ nạn xã hội, các động thuốc lắc, xì ke ma túy, hầu đầu độc và tiêu diệt ý chí quật khởi của thế hệ trẻ? Tương lai dân tộc sẽ đi về đâu? Phải chăng đây là một đại họa cho nước Việt?
Đảng CSVN, một đại họa cho dân tộc Việt đã và đang dày xéo tấm thân Mẹ VN. Qua Quyết Nghị 1481, Hội Đồng Châu Âu đã khóc cho dân tộc Việt. Đây là những giọt nước mắt đồng cảm đáng trân trọng trước những thảm trạng dân Việt phải chịu. Gạt bỏ ra ngoài csVN là những kẻ đã mất tính người, tại sao lại còn có người tiếp tục vô cảm và chai cứng trước thảm họa này? Hay còn chờ ngày đại họa thật sự sẽ đến?
“Ngày ấy người ta sẽ nói với núi cao: Đổ xuống trên đầu chúng tôi đi! Và với gò nổng: Phủ lấp chúng tôi đi” (Luca 23:30). Chúa Giêsu lập lại lời cảnh báo của tiên tri Hosêa, vào thế kỷ thứ 8 trước Công nguyên, về một đại họa sẽ xảy đến cho dân Do Thái nếu họ tiếp tục từ bỏ Đức Yavê, tôn thờ bụt thần, tôn vinh vua chúa, sức mạnh vũ lực và chính trị lên trên Thiên Chúa. Và tai họa đó đã đến. Quân Assyria đã đến, tàn sát và bình địa đất nước Do Thái. Khi tai họa xảy ra, người ta muốn núi đồi hãy xụp xuống trên chính họ, bởi vì không ai muốn sống còn trước đại họa đó (Hosêa 10:1-8).
Đại họa và thảm trạng đang xảy ra trên đất Việt, bạn còn chần chờ gì nữa mà không lên tiếng để chặn đứng? Hay bạn chờ ngày cùng tận của đại họa khi lừa dối và bạo lực đã ăn sâu vào xương tủy, khi luân lý, tư cách và liêm sĩ bị ném vào xọt rác, khi sợ hãi và khiếp nhược được thừa nhận như một lối sống, hay khi con cái bạn, thấm nhuần chủ nghĩa CS, làm một cuộc cách mạng gia đình đạp đổ tôn ti trật tự và đem bạn đi truy tố? Hay bạn chờ ngày CSVN, vì nhu nhược, khiếp sợ và tôi đòi, sẽ dâng VN cho Tàu như một sính lễ, rồi mặc cho giặc Tàu tự tung tự tác, thao túng và tung hoàng trên giải đất giang sơn. Lúc đó bạn còn khóc được nữa không?
“Cây xanh tươi người ta còn đối xử như thế, cây khô héo sẽ ra sao?” (Luca 23:31). Đức Kitô, Con Thiên Chúa, là cây xanh tươi ban sự sống còn bị đối xử như thế, còn những ai đã chai lòng không biết hối cải, những ai đã ra khô héo vì đã từ chối ơn gọi ngôn sứ thiêng liêng của mình, những ai đã phủ nhận giá trị của sự thật, những ai cúi đầu khuất phục trước bạo lực và bất công sẽ bị xét xử như thế nào?
Bản Nghị Quyết 1481 của Nghị Viện Âu Châu không nguyên chỉ là một bản cáo trạng lên án tội ác của các chế độ cs, đây là một lời nhắc nhở, một thông điệp của sự sống gởi toàn thế giới. Thông điệp này mời gọi mọi người tham gia vào việc bảo vệ quyền sống và quyền làm người. Lên án không có nghĩa là thù hận hay tiêu diệt. Lên án ở đây là để giúp nhân loại biết nhận thức và sửa sai các tội ác, để ngăn chận và chấm dứt tất cả các vi phạm đang xảy ra tại các nước cs còn lại, để giúp cho thế hệ tương lai biết mà không còn vấp phạm nữa.
Không lẽ Hội Đồng Châu Âu đã trở nên những ngôn sứ nói thay cho chúng ta hay sao? Việc lên án sự dữ, bất công là bổn phận và ý thức luân lý và lương tâm của mỗi người trong chúng ta. Vậy bạn hãy cùng tôi lên tiếng chống lại những tội ác vi phạm nhân quyền, tự do và phẩm giá con người tại VN. Hãy cùng tôi mời gọi các vị lãnh đạo tinh thần, các linh mục, Hội Đồng Giám Mục VN, những ngôn sứ của sự thật, những chiến sĩ tiên phong cho công lý và tình thương, hãy gióng lên tiếng nói của sự thật, lên án sự dữ của chế độ csVN hầu ngăn chận các thảm trạng và đại họa đang xảy ra trên quê hương chúng ta.
THAY LỜI KẾT:
Chúng ta vừa nhìn lại một giai đoạn lịch sử, một giai đoạn tăm tối nhất trong lịch sử dân tộc. Điều đáng nói là các thảm trạng và vi phạm trầm trọng vẫn còn đang tiếp diễn trên mãnh đất da vàng này. Vì tương lai của dân tộc, vì quyền sống và quyền làm người của đồng bào ruột thịt tại VN, xin mời mọi người hãy cùng tôi nói lên tiếng nói giao cảm, tiếng nói tình tự thiêng liêng của giống nòi, tiếng nói kêu gọi chế độ phi nhân bạo quyền Hà nội biết quay về với công lý và nguồn sống của dân tộc, tiếng nói thể hiện quyết tâm ngăn chận các thảm trạng và oan nghiệt đang xảy ra trên đất mẹ. Hãy thắp lên ngọn lửa hy vọng và quyết tâm thay vì tiếp tục than khóc cho phận mình. Trong tinh thần đó, chúng ta cùng hướng về một VN tự do, nhân quyền, dân chủ và tươi sáng hơn.
LM. Đinh Xuân Long
Inscription à :
Publier les commentaires (Atom)
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire